29 thg 12, 2016

XẾP TÀN Y LẠI...

XẾP TÀN Y LẠI...
Đập cổ kính ra tìm lấy bóng,
Xếp tàn y lại để dành hơi.

Thơ Tình Xưa
   ...Tôi thấy trong Rừng Thơ Tình Giao Chỉ có tình trạng thiếu vắng những bài thơ ca tụng, đề cao, diễn tả Tình Yêu Vợ Chồng. Không những các ông Thi sĩ Giao Chỉ nói chung không nói năng, nhắc nhở xa gần gì đến Tình Vợ Chồng mà các ông còn có thái độ chống báng - tiếng Phú Lang Sa là “ăng-ti” - Tình Vợ Chồng một cách công khai, các ông chống báng ra mặt, chống báng hổng cần che dấu. Dường như với các ông Thi Sĩ Giao Chỉ nhà nghề và nổi tiếng quốc gia chỉ có Tình Yêu Nhân Tình, Nhân Bánh Yêu Nhau mà Không Vợ Chồng Ví Nhau mới đẹp, mới thơ mộng và mới đáng để mấy ông mần thơ ca tụng. Nói không có sách nhưng mách thì có chứng, như trong Ca dao:
Tóc mai sợi vắn, sợi dài
Lấy nhau chẳng đặng, thương hoài ngàn năm..
Và trong Thơ Mới:
Đời hết vui khi đã vẹn câu thề
Tình chỉ đẹp những khi tình dang dở.
...Than ôi.. Ca dao, Thơ Cũ, Thơ Mới, Thơ Cóc, Thơ Ễnh Ương... Nói chung là Thơ...Thơ nào cũng đầy những lời thương tiếc Nhân Tình, Nhân Bánh, tức là tiếc thương người mình yêu mà mình không được sống vợ chồng với người đó.
...Tình trạng những cặp vợ chồng Việt ly hương, ly hôn, quá nhiều,  làm cho Công Tử Hà Đông - không đi một đường mà là - đi năm bẩy đường cảm khái. Không thấy có Tình Vợ Chồng ở ngoài đời, không thấy có Tình Vợ Chồng trong thi ca, trong tiểu thuyết, trong phim ảnh.  Phải chăng Tình Vợ Chồng không có trên cõi đời này?
Tình Vợ Chồng có hay không có  trên cõi đời này? Câu hỏi ấy tùy quí bạn trả lời nếu quí bạn muốn trả lời. Chỉ biết là Tình Vợ Chồng không hoàn toàn vắng mặt trong Thi Ca Giao Chỉ cũng như trong Thi Ca Quốc Tế như người viết ở Rừng Phong trong môt sáng mùa thu vì bi quan nên đã kêu rên, đã tố cáo loạn cào cào châu chấu.  Chẳng hạn như bài Thơ:
Ới Thị Bằng ơi...Đã mất rồi
Ới tình, ới nghĩa, ới duyên ôi!
Mưa hè, nắng chái, oanh ăn nói
Sớm ngõ, trưa sân, liễu đứng ngồi.
Đập cổ kính ra tìm lấy bóng
Xếp tàn y lại để dành hơi...
.....
Không biết đích xác tác giả bài thơ trên là ai. Người đời vẫn cho việc nói có sách, mách có chứng là đúng, là phải tin hoặc có thể tin được. Trong trường hợp bài Thơ Thị Bằng thì việc “nói có sách” chưa chắc đã là đúng. Nhiều sách ghi bài thơ trên của Vua Tự Đức làm để Khóc Bằng Phi, một bà Phi của Vua, có sách ghi tác giả là một ông quan triều Nguyễn.
Không biết chắc tác giả là ai, chỉ biết Thơ Khóc Vợ - dù là khóc Vợ Bé - như bài Ơi Thị Bằng ơi.. đáng được kể là tuyệt cú mèo. Bài thơ ra đời cách nay khoảng một trăm năm mươi mùa “Trời mưa ở Huế sao buồn thế! Cứ kéo dài ra đến mấy ngày..” Kể từ năm ấy đến nay thi đàn Giao Chỉ có thêm 2.653.784 nhà thơ  cả nam lẫn nữ, tức đủ mặt nam, phụ, lão, ấu, trẻ có, sồn sồn có, lão ông, lão bà móm mém có, sản xuất 56.893.727 bài Thơ Tình bài nào cũng mùi mẫn, mê ly, hắt hủi, nhưng hai câu:
 Đập cổ kính ra tìm lấy bóng
 Xếp tàn y lại để dành hơi..
với Công Tử Hà Đông vẫn là hai câu khóc thương, tỏ tình với người đàn bà yêu thương đã đi khỏi cõi đời này hay nhất, chân tình nhất.
Nguyên Chẩn, một trong những nhà thơ Đường tên tuổi, hàng đầu, người từng viết:” Từ ngày có Thơ không ai vĩ đại bằng Đỗ Phủ”, sinh trưởng trong môt gia đình không hẳn nghèo khổ nhưng cũng không sung túc. Vợ ông là con gái nhà quan, nàng chịu cực khổ với chồng khi chồng nàng hàn vi nhưng nàng vắn số, không sống để hưởng vinh hoa, phú quí cùng chồng. Nàng qua đời khi Nguyên Chẩn ba mươi tuổi, còn giữ một chức quan nhỏ. Năm năm sau Nhà Thơ làm Tểû Tướng. Ngày giỗ vợ Nhà Thơ Tể Tướng làm thơ:
 Khiển Bi Hoài
 Tạ Công tối thiểu thiên liên nữ
 Tự giá Kiềm Lâu bách sự quai.
 Cố ngã vô y sưu tận khiếp,
 Nệ tha cô tửu bạt kim thoa.
 Dã sơ sung thiện cam trường hoắc,
 Lạc diêp thiêm tân ngưỡng cổ hoè.
 Kim nhật bổng tiền quá thập vạn
 Dữ quân doanh diện phục doanh trai.
 Tích nhật hý ngôn thân hậu ý,
 Kim triêu đô đáo nhãn tiền lai.
  Y thường dĩ thí hành khan tận,
 Châm tuyến do tồn vị nhẫn khai.
 Thượng tưởng cựu tình liên tì bộc,
 Dã tằng nhân mộng tống tiền tài.
 Thành tri thử hận nhân nhân hữu,
 Bần tiện phu thê bách sự ai.
 Nhàn tọa bi quân diệc tự bi,
 Bách niên đô thị kỷ đa thì.
 Đặng Du vô tử tầm tri mệnh,
 Phan Nhạc điệu vong do phí từ.(ty)
 Đồng huyệt yểu minh hà sở vọng,
 Tha sinh duyên hội cánh nan kỳ.
 Duy tương chung dạ trường khai nhãn,
 Báo đáp bình sinh vị triển mi.
      
Dịch nghĩa: Cô con gái út được thương yêu nhất cuả Tạ công. Từ ngày làm vợ chàng hàn sĩ Kiềm Lâu trăm sự đều khổ tâm. Thấy ta không áo nàng tìm vải may áo cho ta trong rương, trong tráp. Thấy ta không rượu nàng cởi thoa vàng. Để có đủ bữa ăn nàng cam lòng ăn các thứ rau dại. Cần có củi nấu bếp nàng ngửng trông cây hoè trong sân rụng lá. Nay bổng lộc của ta hơn mười vạn quan tiền. Nhưng ta chỉ có thể cúng giỗ và làm đàn chay siêu độ cho nàng.
Ngày trước chúng ta cứ nói đùa với nhau về những chuyện ngày sau. Bây giờ những chuyện ngày xưa ta nói đùa đều xẩy ra trước mắt. Áo quần của Em đã dần dần đem cho hết. Nhưng những đường kim chỉ Em  để lại vẫn còn, không nỡ tháo ra. Nhớ tình yêu của chúng ta anh thương cả những nô tì từng hầu hạ Em. Nhân mộng thấy Em anh đốt tặng Em giấy tiền, vàng mã. Anh vẫn biết nỗi đau tử biệt là nỗi đau chung, nhiều người phải chịu. Anh xót sa vì vợ chồng ta nghèo nên chúng ta phải chịu nhiều cay đắng.
Anh thương Em mà anh cũng thương anh. Đời sống trong vòng trăm năm chẳng lâu la gì. Đặng Du không có con mới biết thiên mệnh. Phan Nhạc làm thơ điệu vong cũng chỉ là lời suông. Chung một nấm mồ trong cõi u minh có chi để mà mong ước. Kiếp sau lại gập nhau thật khó mà hò hẹn. Anh chỉ còn biết chong mắt suốt đêm dài. Để báo đáp ân tình của Em suốt đời không được tươi nét mặt.
*
Tạ Công tối thiểu thiên liên nữ... Tạ Công là Tạ An, nhân vật nổi tiếng đời Tấn. Ở đời Đường họ Tạ là một trong những dòng họ quí phái, có quyền lực. Nhiều người cho việc được làm rể họ Tạ là một vinh hạnh nên thường dùng danh xưng Tạ Công để gọi nhạc phụ, dùng Tạ gia để gọi nhà vợ hoặc nhà người yêu.
Tự giá Kiềm Lâu bách sự quai... Kiềm Lâu cao sĩ thời Xuân Thu, rất nghèo và nổi tiếng vì nghèo.
Đặng Du vô tử tầm tri mệnh...Đặng Du, người đời Lục triều, chạy loạn, dắt theo con trai và cháu trai. Khi phải chạy gấp hai vợ chồng không thể mang theo cả con và cháu, Đặng nói với vợ: “ Anh ta đã chết rồi, chỉ có một đứa con gửi ta. Ta không thể bỏ con của anh ta được. Ta phải hy sinh con ta. Rồi em lại sinh đứa con khác..” Vợ khóc mà bỏ con lại, ôm cháu chạy. Về sau Đặng Du không có con, người đời nói  “Ông Trời không có mắt, bất công nên mới để cho Đặng Du phải tuyệt tự.”
Phan Nhạc điệu vong do phí từ..Phan Nhạc, nhà thơ đời Tấn, tên tự là An Nhân nên thường được gọi là Phan An, người đẹp trai, hào hoa, phong nhã, đứng ngang hàng Tống Ngọc: “Đẹp như Phan An, Tống Ngọc..” Vợ Phan An chết sớm, Thi sĩ làm nhiều bài thơ nhớ thương gọi là Điệu Vong. Ở đây Nguyên Chẩn phê phán:  “Những gì nói và làm cho người yêu sau khi người yêu chết đều chẳng có giá trị gì..”
Tô Đông Pha đời Tống, Tiến sĩ năm 22 tuổi -- Nhà thơ, nhà phú cự phách họ Tô không phải là Thuyền Trưởng Hai Tầu mà là Thuyền Trưởng Bẩy Tầu. Muốn biết chi tiết mời đọc tiểu truyện “ Bẩy cô vợ lẽ “ trong sách Cổ Học Tinh Hoa, tác giả Nguyễn văn Ngọc -- Nàng Vương Phất, vợ của Tô Đông Pha, từ trần năm nàng 27 tuổi. Mười năm sau khi Tô đang giữ chức Tri châu ở Mật Châu, Sơn Đông, xa cách quê hương Tứ Xuyên mấy ngàn dậm, đêm nằm mơ thấy người vợ đã khuất, nhà thơ làm bài Từ:
 Thập niên sinh tử lưỡng mang mang,
 Bất tư lường,
 Tư nan vong.
 Thiên lý cô phần,
 Vô xứ thoại thê lương,
 Túng xử tương phùng ưng bất thức,
 Trần mãn diện,
 Mấn như sương.
 Dạ lai u mộng hốt hoàn hương,
 Tiểu hiên song,
 Chính sơ trang,
 Tương cố vô ngôn,
 Duy hữu lệ thiên hàng.
 Liệu đắc niên niên trường đoạn xứ,
 Minh nguyệt dạ,
 Đoản tùng cương.
   *
Mười năm kẻ sống người thác cách xa mờ mịt
Anh không còn nghĩ ngợi gì về Em,
Nhưng Anh vẫn không quên Em,
Nấm mồ cô đơn của Em cách xa ngàn dặm
Không có cách nào chúng ta nói được nỗi đau lòng.
Bây giờ nếu gặp nhau chắc Em khó nhận ra Anh
Mặt Anh đầøy bụi..Mặt Anh in hằn những vết roi đời.
Mái tóc Anh trắng như sương,
Đêm qua trong mộng Anh trở về quê hương,
Thấy Em ngồi cạnh cửa sổ bên hiên,
Em đang trang điểm.
Chúng ta nhìn nhau không nói
Chỉ có lệ ngàn hàng.
Anh chỉ biết năm rồi năm ở nơi đứt ruộc ấy
Em yên nghỉ dưới đêm trăng sáng
Trên ngọn đồi thông.
Thi sĩ Nguyên Chẩn phê phán: “ Tất cả những lời ta thương khóc Người ta yêu sau khi Người đã chết đều chẳng có giá trị gì..” Có thể Nguyên Chẩn phê phán đúng. Nhưng có còn hơn không. Lời thơ Việt Điệu Vong -- Khóc Vợ –  làm tôi cảm động. Về Thơ Việt, tôi thấy hay nhất, cảm động nhất, nổi tiếng nhất trong nửa cuối Thế Kỷ Hai Mươi có chúng ta sống, yêu, thù hận, đau khổ, sung sướng và chết là bài thơ nhiều người đã biết, là bài:
MẦU TÍM HOA SIM
Nàng có ba người anh đi bộ đội,
Những đưá em nàng, có em chưa biết nói.
Khi tóc nàng xanh xanh,
Ngắn chưa đầy búi.
Tôi là người chiến binh xa gia đình
Yêu nàng như tình yêu em gái.
Ngày hợp hôn nàng không đòi may áo cưới,
Tôi mặc đồ quân nhân
Đôi giày đinh bết bùn đất hành quân
Nàng cười xinh xinh
Bên anh chồng độc đáo.
Tôi ở đơn vị về
Cưới nhau xong là đi.
Từ chiến khu xa nhớ về ái ngại
Lấy chồng thời chiến chinh
Mấy người đi trở lạí!
Lỡ khi mình không về
Thì thương người vợ hiền bé bỏng chiều quê...
Nhưng không chết người trai khói lửa
Mà chết người em gái nhỏ hậu phương.
Tôi về không gập nàng,
Má tôi ngồi bên mộ con đầy bóng tối.
Chiếc bình hoa ngày cưới
Thành bình hương tàn lạnh vây quanh.
Em ơi ! Giây phút cuối
Không được nghe em nói
Không được nhìn thấy nhau một lần.
Ngày xưa nàng thích hoa sim tím
Áo nàng mầu tím hoa sim
Ngày xưa một mình, đèn khuya, bóng nhỏ
Nàng vá cho chồng tấm áo ngày xưa.
Một chiều rừng mưa
Ba người anh trên chiến trường Đông Bắc
Được tin em gái mất
Trước tin em lấy chồng.
Gió sớm thu về, gờn gợn nước sông.
Đưá em nhỏ lớn lên
Ngỡ ngàng trông ảnh chị
Khi gió thu về
Cỏ vàng chân mộ chí.
Chiều hành quân qua những đồi hoa sim,
Những đồi hoa sim dài trong chiều không hết.
Mầu tím hoa sim
Tím cả chiều hoang biền biệt.
Nhìn áo rách vai, tôi hát trong mầu hoa:
“ AoÙ anh sứt chỉ đường tà,
Vợ anh chết sớm, mẹ già chưa khâu.”
Nghệ An 1949
HỮU LOAN

Bạn có thể nói:
- Mấy bài thơ anh đưa ra làm bằng chứng rằng tình vợ chồng vẫn có trên cõi đời này đều là những bài thơ mấy ông thi sĩ mần khi bà vợ của mấy ổng đã chết. Có thấy ông nào mần thơ tỏ tình yêu với vợ khi bà vợ còn sốâng nhăn đâu?
Tôi cũng thấy như dzậy nhưng xin thưa như dzầy:
“Khi ta yêu nhau và ta được yêu nhau, ta chung sống với nhau trong yêu đương và yêu thương - Nói rõ hơn khi ta yêu nhau chăm phần chăm, yêu nhau vảnh cát suya vảnh cát, yêu nhau suốt ngày đêm, ta không cần nói ta yêu nhau. Đúng thôi. Ta đang yêu nhau, cần gì ta phải nói ta yêu nhau. Nhưng đúng hơn ta phải nói ta yêu nhau cả trong lúc ta đang yêu nhau, ta phải ca tụng Tình Yêu khi ta đang có Tình Yêu, không nên để khi mất Tình Yêu ta mới thương khóc Tình Yêu.”
Thu về trên Rừng Phong, những giàn lá phong xanh ngả mầu vàng...
Phong diệp thiên chi phục vạn chi,
Giang kiều yểm ánh mộ phàm trì.
Ưùc quân tâm tự Tây giang thủy,
Nhât dạ đông lưu vô yết thì.
Lá phong ngàn cành đến vạn cành,
Bên cầu thấp thoáng cánh buồm xanh.
Nhớ Em  như nước Tây giang ấy,
Sớm tối về đông vẫn chẩy nhanh.
Hổng phải thơ tôi. Thơ của Nữ thi sĩ Ngư Huyền Cơ đời Đường, người sống, yêu, mần thơ, và chết trước tôi sỉu sỉu có một ngàn lẻ hai ba trăm mùa lá rụng. Nàng tả cảnh Rừng Phong của nàng, tôi mượn Thơ nàng để tả cảnh Rừng Phong của tôi. Như tôi mượn Thơ Nguyên Chẩn, Thơ Tô Đông Pha, Thơ Hữu Loan để viết về Tình Yêu Vợ Chồng trong thời đại tôi sống, tôi yêu.
Tôi gửi bài Thơ Áo Anh sứt chỉ... đến những cặp vợ chồng yêu thương nhau trên cõi đời này.
Tôi  gửi bài Viết ở Rừng Phong hôm nay, một ngày Xuân 2007, đến những cặp vợ chồng không yêu thương nhau.
HOÀNG HẢI THỦY
(Virginia, USA)

25 thg 12, 2016

Đại ái vô ngân, cự bi vô lệ.... Tình yêu bao la thì không có vết tích, nỗi đau khủng khiếp thì không có nước mắt.

1 thg 12, 2016



Bạch ngọc đường tiền nhất thụ mai

Kim triều hốt kiến sổ hoa khai.

Kỉ gia môn hộ trọng trọng bế

xuân sắc như hà nhập đắc lai?


(*Trước thềm bạch ngọc một nhành mai,

đêm qua chợt thấy mấy đóa nở,

mấy nhà cửa đóng then không mở,

làm sao thấy được xuân đến rồi?

5 thg 11, 2016

Em bây giờ không ích kỷ nhưng sau này em sẽ ích kỷ... ừ thì chờ sau này đi vậy.
Ai mà biết sau này là khi nào, biết sống được mấy ngày mà chờ mai với mốt đây..
............................................................................................................................................................................................................................................................................................................................

27 thg 10, 2016

!

Nên nhớ  một điều, những gì mình làm được NÊN TỰ THÂN LÀM , những gì không làm được TUYỆT KHÔNG NHỜ NGƯỜI KHÁC .
Hôm nay nên nhớ kỹ .

14 thg 10, 2016

I'M BLESSED TO HAVE YOU IN MY LIFE
( Có em kề bên nghĩa là anh đã được Chúa ban ân )

13 thg 10, 2016

.....

Đôi lần nào đó trong cuộc song này , hạnh phúc giả tạo và nổi buồn chân that..BẠN SẼ CHỌN CÁI NÀO ?

8 thg 10, 2016

Ngày ngày..sang ..chiều...chúng ta là những con người bình thường, có kẻ yếu đuối thì cũng có kẻ mạnh mẽ nhưng dưới những lớp vỏ bọc đó là những con quái vật kinh khủng. NÓ nằm I'm lim trong nơi  xó xỉnh tận cùng  nào đó trong ta, chỉ khi những người mà ta yêu thương gặp tổn hại thì NÓ mới bắt đầu ..TỈNH GIẤC .....!

19 thg 9, 2016

Với người nào đó ta có thể là bạn tri kỷ tâm giao nhưng chưa chắc với ta người đó cũng là tâm giao tri kỷ....

Cuộc sống này quả that không như ta tưởng tượng .  đối với vài người luôn tỏ ra tươi cười niềm nở nhưng that ra không ai biết được sau nụ cười đó che giấu cái gì . Những lúc vui vẻ thân thiết bạn bạn bè bè...ai là Bạn và ai là Bè .. đến thời điểm nào đó chỉ vì cái lợi riêng mà ta không còn là gì cả, không bạn..không bè..không cả mảnh ván trôi .
Với người nào đó ta có thể là bạn tri kỷ tâm giao nhưng chưa chắc với ta người đó cũng là tâm giao tri kỷ....
 19.09.2016

13 thg 9, 2016

Duyên phận một khi đã lỡ làng thì dù có đứng trước mặt nhau thì cũng không thể nào nắm lấy.

27 thg 8, 2016

Cái nhà vệ sinh sạch sẽ cũng là có nguyên nhân

Con cái không tự nhiên mà lớn lên, cái nhà vệ sinh sạch sẽ cũng là có nguyên nhân.
- - -
Hôm nay tôi dành thời gian cho những người đã có gia đình và những người mong muốn tương lai có một gia đình hạnh phúc
- - -
Đây là cuộc đối thoại giữa tôi và một anh bạn….
“Vợ cũ của anh hiện sống có tốt không?”
Anh bạn tôi nói: “Sau khi ly hôn tôi, cô ấy đã lấy một người nước ngoài, cuộc sống rất hạnh phúc”. Tôi lại tiếp tục hỏi: “Cô ấy không quay lại thăm con sao?”. Anh bạn bình tĩnh trả lời “không có”.
“Cô ấy không yêu con sao? Đứa con do mình sinh ra mà? Thật khó hiểu!” Tôi thắc mắc.
Anh bạn tôi bắt đầu uống rượu và kể với tôi đủ loại chuyện giữa anh ấy và người vợ cũ…
“Vợ tôi là một người phụ nữ tốt, mặc dù trước khi cưới, cô ấy rất thích đi chơi nhưng sau khi kết hôn đã thay đổi nhiều, cô ấy quán xuyến rất nhiều việc trong cuộc sống sinh hoạt gia đình”.

Khi đứa con đầu tiên ra đời, anh bạn tôi thường xuyên đi sớm về muộn, nói là vì còn bận giao tiếp công việc làm ăn. Người vợ thông cảm với người chồng, nghĩ người chồng đã rất vất vả với công việc ở bên ngoài nên một câu trách móc cũng không có.

Khi đứa con thứ hai ra đời, anh bạn tôi càng thường xuyên về nhà muộn hơn, thậm chí hay qua đêm ở bên ngoài. Người vợ hi vọng cậu ấy có thể dành ra một chút thời gian ở bên gia đình, nhưng cậu ấy luôn viện lý do vì bận công việc, vì sự nghiệp.

Mẹ chồng là một người phụ nữ có tư tưởng bảo thủ, bà cho rằng mọi việc khiến cho con trai bà hành xử như thế đều là do vợ đã làm không tốt. Bà đối xử với con dâu bằng thái độ rất lạnh nhạt.

Kết hôn 8 năm, cuối cùng người vợ dường như quá sức chịu đựng người chồng, cô ấy nói: ”Kết hôn đã 8 năm rồi, anh đã làm được gì cho gia đình này? Đã làm được gì cho em?” Cậu ta vừa say khướt vừa nói: “Tôi hàng ngày đều vất vả kiếm tiền vì các người, vì cuộc sống mà dốc sức làm việc, như thế còn chưa đủ sao?”

Người vợ nói: “Anh cho rằng như thế là đủ rồi sao? Những điều một người vợ mong muốn ở người chồng chỉ là như thế thôi sao?” Cậu bạn tỏ ra bất mãn: “Bằng không thì cô còn muốn cái gì nữa? Đã cho cô không phải lo cái ăn cái mặc, không phải lo cuộc sống sinh hoạt, mỗi ngày chỉ ngồi ở nhà đợi chồng, muốn làm cái gì thì làm, hỏi có mấy người phụ nữ nào được hơn cô?”

Người vợ đau lòng nói: “Kết hôn từng ấy năm, anh rốt cuộc không nhìn thấy những công sức mà em đã bỏ ra, những buồn khổ mà em đã chịu. Anh không biết vì sao mà các con anh bỗng nhiên lớn lên và có hiểu biết, anh đem tất cả những cái đó cho là tự nhiên vậy à”.

Cậu bạn tỏ ra bất mãn nói: “Tôi không có công sức gì? Không chăm sóc cô? Cho cô tiền để tiêu là ai? Con cái sẽ tự lớn lên mà không phải vì do tôi đã vất vả kiếm tiền nuôi chúng sao?” Người vợ im lặng hụt hẫng, cô cho rằng giờ khắc này cần phải thức tỉnh.

Cuối cùng, cô ấy đưa ra yêu cầu ly hôn, ly hôn vô điều kiện, không tranh giành nuôi con, cũng không cần tiền, chỉ muốn rời xa người chồng mà cô lãng phí cuộc đời, người chồng không biết quan tâm đến cô.

Đang kể chuyện đến đây thì anh bạn tôi cúi đầu không nói tiếp. Tôi cũng nghĩ cậu ấy đã uống quá nhiều? Lấy tay vỗ vỗ lưng cậu ấy…

“Cậu có biết không? Sau khi ly hôn, tôi cũng muốn vì bọn trẻ và vì bản thân mình mà tìm một người có thể thay thế mẹ chúng. Nhưng chỉ là tôi muốn chứ bọn trẻ đều không muốn.”

Tôi hỏi anh ấy: “Có phải điều quan trọng nhất là vì bọn trẻ không thích nên anh cũng không muốn đúng không?” Anh bạn gật gật đầu…

Anh bạn bắt đầu lầm rầm: “Tôi bây giờ mới biết được rằng con cái không tự nhiên mà lớn lên được, mẹ tôi kỳ thực cũng vô lý và không công bằng, hóa ra việc nhà quả thực là vất vả như thế, hóa ra chỉ vì hai đứa trẻ mà cũng không thể có thời gian mà đi đâu được, hóa ra cái nhà vệ sinh sạch sẽ cũng là có nguyên nhân”.

Anh bạn tôi bắt đầu khóc lóc… khiến tôi lâm vào trong suy nghĩ trầm tư.

Có một số người đàn ông không bao giờ học nổi cách yêu thương một người phụ nữ.

Có một số người đàn ông cần người phụ nữ chỉ là bởi vì họ thiếu một người bảo mẫu, chỉ là vì thiếu một người giúp việc hay là để sinh con nối dõi tông đường.

Có những người sau khi ly hôn, đến một ngày ngồi trong nhà vệ sinh mới phát hiện ra điều mà anh ta chưa bao giờ biết đến… Anh bạn của tôi không thể hiểu được nhà vệ sinh cũng cần phải tẩy rửa, đến khi chính mình cọ rửa mới hiểu được một người phụ nữ đã vất vả rất nhiều.

Có một số người, đánh mất đi rồi mới thấy quý tiếc….

Hãy trân quý hết thảy mọi người và sự vật xung quanh mình nhé!
- - -
(st) - Moe -

14 thg 7, 2016

Một mình

At River Safari - Singapore

22 thg 6, 2016

Chuyện cười sáng cuối tuần 1

Từ thiện.. không nghĩ là một người bình thường như mình cũng đc người ta " vừa liếc vừa nhắc " đến .Bây giờ có một số người thích bắt người khác chịu trách nhiệm với sự nghèo khó của mình mặc dù không hề quen biết .
" Giàu mà không làm từ thiện " ..lời nói kèm theo cái liếc mắt dài  mấy chục cây số , lời nhắn vu vơ đến từ một cô gái đang ngồi chổm hổm trên cái ghế nhựa con mà người ta hay để ngoài quán cóc .
Thật nực cười ! Tưởng người ta đi cướp ngân hàng hay sao vậy trời, lúc người ta chăm chỉ học tập , phấn đấu làm việc cả ngày lẫn đêm để tạo nên cuộc sống tốt hơn cho chính mình thì mấy người làm gì , sao mấy người không cố gắng như người ta . Đâu phải ai cũng có khởi đầu giàu sang sung sướng, cũng làm chết mọe chứ ngồi chơi ah` ,
Một câu chuyện nực cười sáng cuối tuần , 2 vợ chồng ngồi nhìn nhau cười há mồm .
Vc mềnh ủng hộ từ thiện mổ tim cho các bé cho lành .

23 thg 5, 2016

  1. Cảnh giới cao nhất của học tập là Ngộ.
  2. Cảnh giới cao nhất của con người là Xả bỏ.
  3. Cảnh giới cao nhất của cuộc sống là Vui cười.
  4. Cảnh giới cao nhất của tu luyện là Không (Vô vi).
  5. Cảnh giới cao nhất của giao hữu là Thành.
  6. Cảnh giới cao nhất của nhân sinh là Tĩnh.
  7. Cảnh giới cao nhất của tình yêu là Cho đi.

11 thg 5, 2016

Vương

30.04.2016
Vườn thú Safari Phú Quốc

Phú Quốc

 30.04.2016

25 thg 3, 2016

Phong hàn lộng liên chi .

Phong hàn lộng liên chi 
25.03.2016

22 thg 3, 2016

🍃 Còn  nhớ trong 1 cuộc trò chuyện giữa vua Lý Thế Dân và Võ Mỵ Nương có 1 đoạn thú vị như thế này:

- Nếu ném que gỗ tới con chó, nó sẽ nhìn vào cái que. Nhưng nếu ném que gỗ tới con sư tử, nó sẽ không rời mắt khỏi người đã ném cái que đó .

Có thể hiểu câu nói này theo kiểu :

- Nếu bạn thấp bé, bạn chỉ nhìn nhận vào những gì người ta đưa cho bạn, nhìn vào những việc trước mắt. Nhưng nếu bạn to lớn, bạn sẽ là người nhìn xa trông rộng, liền nhìn thấy cả gốc gác căn nguyên đằng sau.

Nhiều người cứ thích quan sát và bình phẩm cuộc sống của người khác thay vì nhìn lại cuộc sống của chính mình.

# Lời bàn ,
- gốc rễ của mọi vấn đề trong cuộc sống này đều quay lại việc bạn có tìm mọi cách phấn đấu trở thành con người bạn muốn trở thành hay không. Điều này quan trọng hơn rất nhiều so với hoàn cảnh diễn ra xung quanh.


17 thg 3, 2016

Bạn chỉ cần vài giây đã có thể Tổn Thương một Người ... Người bị Tổn Thương có thể mất vài năm hoặc suốt đời để Làm Lành Vết Thương ấy ... Bởi thế hãy cẩn trọng khi nói những lời Yêu Thương cũng như Oán Trách !
Đừng ngoái nhìn hòn đá vừa vấp ở phía sau...Vì ta có thể sụp chân trong cái hố ở phía trước...

Lá 

Nhiều lúc cũng lạ , con người cứ phải đấu tranh trong chính tâm trí minh. Thiện - Ác . Bao dung - Ích kỷ . Lúc nào cũng phải đấu tranh với phần xấu xa trong tâm trí để khi đè ép được nó rồi thì lại thấy trống rỗng. 
Chẳng hiểu ra sao.
Thôi kệ , cố lên vậy . 
17.03.2016

15 thg 3, 2016

Sen


Sen 13.03.2016
Bạch Trầm Hương

10 thg 3, 2016

Sen

                                                               
   Sen 

Người thích hợp với bạn không phải dễ dàng tìm gặp trong đời. Xung quanh đầy tiếng ồn ào cười cười, nói nói , yêu yêu thương thương , thề thốt ngọt ngào nghe đến mụ cả người  rồi ai trong số những người được trao những lời hoa mỹ đó mặc định coi đó là chuyện một sớm một chiều sẽ đến với mình . Cần gì dối nhau thế....
 10.03.2016

23 thg 1, 2016

Buồn Vẩn Vơ

Tự nhiên thấy mình hiền quá đúng là sai lầm . Tốt quá là một thất bại .
Phát mệt .................................................!

21 thg 1, 2016

VÀI ĐIỀU VỀ THIÊN YẾT


VÀI ĐIỀU VỀ THIÊN YẾT:
☻ Thiên Yết không hề lạnh chút nào, bạn càng gần với ''lửa'' trong tim cậu ấy bạn càng thấy ấm áp. Nhưng đừng đùa nghịch với lửa, bạn sẽ bị bỏng đấy.
☻ Thiên Yết rất ghét, rất sợ những lời nói ngọt ngào cho dù nó có khiến trái tim cậu ấy thích thú. Tại vì những lời nói ấy khiến Thiên Yết cảm thấy không an toàn và bất an.
☻ Thiên Yết rất lì đòn, cứng đầu và thích những thứ khác người.. Cậu ấy thậm chí còn cá tính hơn cả những bạn cùng tuổi khác.
☻ khi yêu, câu ấy dù có sâu sắc đến mấy cũng bỗng thành một đứa trẻ thích được bạn vỗ về... Tất nhiên ấn tượng với câu ấy là sự an toàn và mức độ chín chắn của bạn đó! ^^
☻ Câu cửa miệng của Thiên Yết là ''không có gì''. Nhưng nếu bạn tin vào câu nói ấy thì đừng nói rằng bạn thân thiết với Thiên Yết. Cậu ấy ''rất có gì'' đấy.
☻ Thiên Yết có một cái tôi rất to. Đừng đụng chạm vào cái tôi ấy, cậu ấy sẽ nổi đoá lên mất.
☻ Khi tức giận, cậu ấy sẽ cố gắng lủi đi càng xa càng tốt. Vì cậu ấy sợ cậu ấy không kiềm chế được cơn giận của mình và không muốn bạn bị tổn thương.
☻ Thiên Yết dễ nổi nóng với người thân hơn. Đối với người lạ, cậu ấy chỉ lạnh lùng im lặng vì trong mắt Thiên Yết, bọn họ không đáng để cậu tốn sức nổi giận.
☻ Thiên Yết không hề hiền lành, là do cậu ta không muốn dây dưa rắc rối, mà cũng có thể là do cậu ấy...lười phản ứng.
☻ Bạn có thể chọc Thiên Yết cả ngày mà cậu ấy chỉ cười hiền. Nhưng đừng dại dột mà chọc vào người thân cậu ấy. Thiên Yết cho rằng trách nhiệm của mình là cố gắng bảo vệ những gì mình yêu quý nên cậu ấy có thể không nhắc lại nhưng sẽ không tha thứ cho bạn đâu.
☻ Thiên Yết không dám thả mình hoàn toàn vào sự hạnh phúc hiện tại. Cậu ấy lo sợ những điều đẹp đẽ cậu ấy đang có là một giấc mơ để rồi một mai thức dậy, tất cả sẽ vơ tan tành.
☻ Thiên Yết khi đã tin thì sẽ tin đến cùng. Vì cậu ấy rất cố chấp mà.
☻ Thiên Yết trông có vẻ không sợ gì nhưng thực chất cậu ấy rất dễ ngượng.
☻ Đừng trông cái vẻ tưng tửng bất cần của Thiên Yết mà hiểu nhầm. Cậu ta rất sợ đau. Thà là những vết thương ngoài da, cậu ấy sẽ cắn răng không kêu nửa lời, nhưng những vết thương trong trái tim Thiên Yết sẽ nhức nhối mãi. Nhưng đừng lo, cậu ấy vẫn sẽ tự đứng lên và bước tiếp mà không cần ai cả.
☻ Niềm tin mong manh nên Thiên Yết bắt buộc phải dùng tính đa nghi để lựa chọn kĩ lưỡng nơi để trao niềm tin ấy.
☻ Thiên Yết có trực giác khá tốt, cậu ấy có thể nhận ra lời nói dối của bạn. Thiên Yết sẽ rất buồn đấy.

Chúc Tết



Lan khai phú quý
Thân đáo gia khang
Tân niên vạn an
Tấn tài như ý  

 Bạch Trầm Hương
21.01.2016

15 thg 1, 2016

Tưởng .


Tưởng


Một đôi khi tôi muốn ra đi
Một mình  cùng chân trần trên cỏ
Bước hiền hòa như con nai nhỏ
Khẽ khàng trên từng phiến xanh non

Có đôi khi ước thành  ngọn gió hiền
Thổi tung những chiếc lá nhỏ rơi đầy mặt đất
Nhận ra mình vô hình qua mọi vật
Dễ dàng len lỏi đến tận ngày xưa

Một vài bận cứ nghĩ mình như mưa
Rơi lộp độp..tí tách..rì rào trên vai..khóc
Bàn tay giơ ngang mưa hay nước mắt
Rơi xuống đất nồng ..tan thấm đáy mồ sâu

Vài lần điên rồ muôn cạn men sầu
Để xem giọt đắng..có như lòng người khi đổi trắng
Bước qua vài bận thấy  đời như thòng lọng
Siết chết tim ta..tim người..vẫn trống không

Bạch Trầm Hương
15.01.2016

11 thg 1, 2016

10 thg 1, 2016

Không Đề





Không Đề
 
Có một lần em cất bước quay lưng
Phũ phàng lại với bao nhiêu cảm xúc
Khóa chặt tim mình trong muôn ngàn khuôn mặt
Ám ảnh lòng em ..quay quắt lòng em

Có một lần em đã bước quay lưng
Không nhìn lại nơi xưa anh đứng đợi
Cũng có thể chỉ mình em trông đợi
Anh vẫn là anh ..của chỉ riêng em

Đã dặn lòng đừng nhớ dáng thân quen
Cố quên đi vòng tay ôm một thưở
Vì giờ đây giá như em có thể
Quay lại là em của ngày xưa

Con đường dài cũng đến lúc tiễn đưa
Em đi với em và những bộn bề trăn trở
Lặng lẽ cuối đầu ép mình không nhìn lại
Nhung nhớ đớn đau như vết ghim đâm

 Bạch Trầm Hương
10.01.2016

Hồ Điệp


09.01.2016

Xuân hiểu

Thụy khởi khải song phi,
Bất tri xuân dĩ quy.
Nhất song bạch hồ điệp,
Phách phách sấn hoa phi.

Trần Nhân Tông

Dịch nghĩa

Ngủ dậy mở cánh cửa sổ,
Không ngờ mùa xuân đã về.
Một đôi bướm trắng,
Phần phật cánh, bay đến với hoa.

9 thg 1, 2016

....




Sáng ..bình thường như mọi buổi sáng phải không ? Hôm nay trời hơi lạnh , thật ra với bản thân mình thì ngày nào cũng lạnh . Cơ thể đầy hàn khí thật là khó chịu, ngồi một tí là bàn chân , bàn tay lạnh toát.
Sáng nay Nâu đông người thật, tiếng rì rầm trò chuyen huyên náo xung quanh cứ ong ong vào đầu.  ,,
" It's all coming back to me now "  ... Hôm qua mới nhắc đến , hôm nay đã đc nghe. Người đàn bà nhếch mép cười cười ....

But when you touch me like this
And when you hold me like that
I just have to admit
That it's all coming back to me
When I touch you like this
When I hold you like that
It's so hard to believe but
It's all coming back to me
It's all coming back, it's all coming back to me now

  Sáng cuối Đông 09.01.2016

8 thg 1, 2016

Biển..cũng oằn những lo toan .





Lan man ...




Đôi khi tôi tự thắc mắc rằng có khi nào chỉ một hành động vô tâm  của người khác có thể thay đổi tâm tính của một người không ?  Trước đây, tôi cũng tự suy tưởng ra và cho mình một kết quả là ..không chắc là kết quả vì có thể có nhưng kh phải to tát hay ảnh hưởng gì lắm . Nhưng giờ thì tôi mới thấy tác hại của nó ..Có khi sự quan tam của bạn nhưng người khác không cần và điều bạn cần người khác lại không thể cho.

Quả thật không phải ai cũng có thời gian dành cho bạn, cho nên, bạn cũng không cần dành thời gian của mình cho những người không quý trọng nó .

 Lan man 08.01.2016

4 thg 1, 2016

Người Đàn Bà Nơi Góc Khuất


  28.12.2015

Người Đàn Bà Nơi Góc Khuất 


Đôi lúc vô tình ta gặp em
Người đàn bà hay  ngồi nơi góc khuất
Trong không gian lặng yên quen thuộc
Quán cafe xưa .. khẽ trở mình
 
Đôi lúc vô tình ta thấy em
Nước mắt không rơi đong đầy đôi mắt
Dòng nhạc cũ mèm nghe nhiều vẫn không thuộc
Vì những bộn bề ..ám ảnh ta

Từng trãi vô hình bước những dấu chân qua
Để lại trong em - người đàn bà câm lặng
 Khói thuốc lan man trong vô định
 Có đưa em về hoài niệm lúc xưa

Nắng đổ nghiêng - nghiêng cả bóng em
Nghiêng bờ vai gầy không đau đáu những nhớ thương
Nơi đâu giật mình những giấc mơ tỉnh giấc
Lặng thầm với em những góc khuất không tên.

Bạch Trầm Hương
01.04.2016



3 thg 1, 2016

Giữ..hay.. Buông

01.12.2015

Anh lấy gì để níu giữ bước chân em
Hoang mang không biết bước đi hay dừng lại
Quay nhìn về những điều xa xăm đã qua
Em là ai.? .Trong tâm trí anh... em là ai ?
Anh còn nhớ hay chỉ là những tình cảm mơ hồ
Anh không muốn mất đi nhưng không xác định được
Những điều hụt hẫng trong em anh không biết được
Chỉ chực vỡ òa khi chọn lựa ..giữ  hay buông..

Bạch Trầm Hương 
04.01.2016

Bạch Liên


Bạch Liên
25.05.2013

Vũ Khúc


Vũ Khúc 
23.04.2013

Sen


 Bạch Trầm Hương
08.05.2013

Chơi cùng Biển


Bạch Trầm Hương
Hồ Cốc  27.11.2015