Tưởng
Một đôi khi tôi muốn ra đi
Một mình cùng chân trần trên cỏ
Bước hiền hòa như con nai nhỏ
Khẽ khàng trên từng phiến xanh non
Có đôi khi ước thành ngọn gió hiền
Thổi tung những chiếc lá nhỏ rơi đầy mặt đất
Nhận ra mình vô hình qua mọi vật
Dễ dàng len lỏi đến tận ngày xưa
Một vài bận cứ nghĩ mình như mưa
Rơi lộp độp..tí tách..rì rào trên vai..khóc
Bàn tay giơ ngang mưa hay nước mắt
Rơi xuống đất nồng ..tan thấm đáy mồ sâu
Vài lần điên rồ muôn cạn men sầu
Để xem giọt đắng..có như lòng người khi đổi trắng
Bước qua vài bận thấy đời như thòng lọng
Siết chết tim ta..tim người..vẫn trống không
Bạch Trầm Hương
15.01.2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét