Em cúi mình ngồi xuống
Nhặt nỗi buồn gọi tên
Khi quá khứ không quên
Cứ cồn cào dậy sóng
Này là vòng ký ức
Anh đan lúc bên nhau
Này là nữa môi hôn
Khi tim kề vai tựa
Này những chiều lỡ hẹn
Khi hạt mưa ướt nhau
Hoà quyện những niềm đau
Buổi chiều tàn lặng ngắt
Những nụ hoa héo úa
Rơi trên đôi phím sầu
Thời gian lấp niềm đau
Sao với em không thể
Em ôm mình trăn trở
Nhìn hạnh phúc trôi mau
Ngày mình rời xa nhau
Anh để em riêng bước
Đi qua miền nhung nhớ
Ta còn gì cho nhau
Trọn vẹn những đớn đau
Ký ức em chôn chặt.
Bạch Trầm Hương 15.04.2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét