Có khi nào chờ đợi thành thói quen
Khi anh hẹn em hoài mà không đến
Tách cà phê nhỏ giọt rồi cũng cạn
Tách...tách..tách........lặng im.
Có khi nào chờ đợi thành thói quen
Tiếng nhạc trong quán cũng nghe nhạt nhẽo
Khúc trầm buồn em nhói lòng theo
Khẽ thôi...khẽ thôi.....rất mênh mang
Có khi nào chờ đợi thành thói quen
Từ xuân qua hạ vàng đến thu muộn
Mùa đông rét dần dần cũng đã đến
Lang thang..lang thang....bỗng vỡ òa.
Có khi nào chờ đợi thành thói quen
Gió cứ thổi tung mái tóc em nổi loạn
Che dùm em giọt nước mắt lẻ loi
Lăn...lăn..lăn......cũng sẽ khô.
Có khi nào chờ đợi mãi rồi quen
Những hoài niệm cứ quay về day dứt
Để đôi khi em quên anh có thực
Xa dần..xa dần...quay về lại ngày xưa.
Bạch Trầm Hương 18.08.2009
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét