Chiều trôi dần trên phố vắng không anh
Em lơ đãng nghe mùa đông sắp đến
Chiếc lá rơi trên thềm ai êm dịu
Đêm lạnh dần và con phố chênh vênh
Đêm đông về em mới thấy cô đơn
Khi anh theo cơn gió đi hoang không hề quay lại
Em như vì sao nhỏ nhoi trong vũ trụ
Trôi lạc loài trong khoảng trống lặng tênh
Nghe nỗi nhớ cồn cào vì lúc vắng anh
Dù biết rằng sẽ có lúc mình xa nhau mãi mãi
Và phải cố cho tim mình chai sạn
Những vết hằn làm rớm máu tim em
Cố nén lòng che dấu nỗi xót xa
Mang niềm đau vùi sâu vào cõi nhớ
Dặn con tim mình đừng bao giờ trăn trở
Để không phải âm thầm đếm tiếng khóc trong đêm
Bạch Trầm Hương 06.07.2009
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét